Chương II

177 đánh giá - 3.0/5 điểm


Tiếng tù và trôi qua thế giới khói, biền biệt phía bên kia

Mở con đường hay mê ngủ, nức nở và cầu nguyện

Phía bên kia, những vầng mây không mang họ của nước

Chở lịch sử của chúng tôi nham nhở dọc chân trời

Và đã đến, bầy ngựa bạch âm thanh, mang theo di chúc

Phía bên kia, những miền không phân biệt, dựng lá cờ xương thịt

Dựng dưới chỏm tóc đen, dưới hàm răng sáng

Dựng lên...

một Cậu Bé, dựng lên nín thở

Bản di chúc đã đến, phía bên kia, bầy ngựa bạch rũ bờm

*

Phía bên kia, quanh bước chân Cậu Bé, hiện lên

Con chuột đồng loang loáng vệt đất nâu trên thế giới đắm mê của cỏ

Con chuột đồng bỏ quên công thức và nỗi khát thèm gặm nhấm

Con chuột đồng dừng lại, cắn môi bên bông hoa cổ tích

Tù và trôi, tù và trôi, gọi tên thiêng của từng dòng họ

Con chuột đồng ra đi trên mùa màng khổ đau như ngày khởi sinh, như ngày tận thế

Con chuột đồng ngây dại nhìn những ngôi sao, lần đầu nhận biết

Những bí mật đau đớn của răng nanh thế kỷ không còn

Con chuột đồng tha thứ răng nanh trong khúc chia ly của thế hệ ngũ cốc.

Tiếng tù và cổ xưa... tha thứ... tha thứ... và khóc khẽ.

Bời bời.

*

Ở đó xoè những ngón tay, những con đường tin cậy trong im lặng

Lan rộng những hoa vân mầu mỡ bí ẩn đất đai

Ở đó đợi chờ trong tiếng rống và rì rầm tự nguyện

Những ngón tay đón đợi những ngón chân để không thể chết

Ở đó, những nấm mộ - những hướng dương âm bản thầm thĩ

Mọc về phía mặt người và tươi tốt

Bởi những giọng nói và uống chầm chậm những dòng tóc

Và ở đó, Cậu Bé quay về trong tiếng gọi bản di chúc

Trên những đỉnh đồi vàng, thức dậy cổ xưa...

(*) Bài thơ Chương II của nhà thơ Nguyễn Quang Thiều , được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.