Trước cửa ngõ chiến trường

110 đánh giá - 4.0/5 điểm


Tác giả : Bằng Việt

1

Ở đây, đồi sở lại đồi sim

Đất cát, thẫm màu hoa nắc nẻ.

Trăm cây số nữa là tới Huế.

Xe dừng.

Núi dựng bên tây, đen thẫm, trập trùng,

Mặt trời xuống. Cát vàng như lửa cháy.

Biển màu chi lạ vậy

Như mặt thuỷ ngân láng trên chân trời!

Thế đấy, cuộc đời

Có những phút bất thần thành hạnh phúc,

Tôi đứng như mê giữa lòng đất nước

Một không gian hùng vĩ mở trên đầu...

Tôi bước những bước dài, hít những hơi sâu,

Đất thịt thẫm gan gà, sung sức lạ,

Dấu tích những ngày tàn phá

Có là gì trước sức lớn này đâu?

Ôi ngây thơ tiếng lục lạc bầy trâu

Dội vào núi buổi chiều nghi ngút khói

Ôi hối hả tiếng búa choòng đập vội

Ánh lửa hàn, mùi hắc ín nồng thơm,

Gạo mới trên đường, mạ mới trên nương

Dầm cầu mới chồng lên khung sắt cũ

Khuôn mặt mới cười sau ca-bin vỡ

Trước cửa ngõ chiến trường, cỏ mới mãi tươi non!

2

Hàng trăm binh trạm ngầm, ẩn hiện dọc Trường Sơn,

Mười mấy năm nay không tàn ánh lửa

Những chiến sĩ không tên, chung sức nhau

Làm nên lịch sử

Vạn chuyến xe đưa thoi, ước đã bon quanh trái đất

Mấy mươi vòng!

Sức dân ta bỏ ra đã đủ xây xong hàng chục Kim tự tháp

Xây Vạn lý Trường thành, xây những kênh đào qua

Sa mạc Xahara,

Xây những nhà chọc trời hay đường xe điện ngầm

Nối từ Nam ra Bắc,

Nhưng lại phải đào hàng triệu hầm cá nhân và lấp hàng

Triệu hố bom lở loét,

Bạt núi, xẻ đường qua vách đá mây bay,

Dựng những dàn nguỵ trang cho xe,

Dài trên hai nghìn cây số!

Chiến trường – có gì đó vừa thô sơ vừa thần thoại,

Dấu tích những bàn tay khổng lồ, với từng gương mặt

Dịu hiền kia...

Hai chữ "chiến trường" ta đã quen nghe

(Hai mươi mấy năm sống cùng chữ ấy!)

Nhưng đứng trước cửa ngõ này, vụt thấy

Nhịp chiến trường đổi mới tính từng giây,

Ta hôm sau khác xa ta hôm trước

Ngày càng đi, càng thấy ngắn thêm ngày.

Biết bao việc phải làm xong quá sức

Từng chiến thắng góp nên đều không thể giống nhau

Kinh nghiệm ở nơi này, nơi kia chưa có ích,

Khó khăn sau không lặp lại khó khăn đầu!

Xưa tôi hiểu chiến trường là mảnh đất giao tranh

Nay hiểu cả những lo toan thầm lặng

Khoảng xen kẽ giữa hai màu đen - trắng

Sức phi thường những chịu đựng không tên!

Tôi hiểu mạch chiến trường qua thẳng mỗi con tim

Phút nhỏm dậy trước hầm ngầm phụt lửa,

Khoảnh khắc ngụp dưới lạch bùn nghẹt thở

Trận sốt rét mềm người, không một tiếng kêu rên!

3

Cửa ngõ chiến trường thắm một sắc màu riêng

Đưa tôi bước vào niềm thông cảm lớn:

Những đôi mắt tôi nhìn không vết gợn

Những bàn tay trong sạch nắm tay tôi...

Thế đấy, cuộc đời

Những phút gặp bất thần thành hạnh phúc!

Tôi ngợp giữa tình người cao cả nhất

Ngợp giữa tuổi thơ mình, ngợp ánh sáng đầu tiên!

Tôi hiểu ra

Cửa ngõ chiến trường

Cửa ngõ của lòng tin!

(*) Bài thơ Trước cửa ngõ chiến trường của nhà thơ Bằng Việt , được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.