Ngứa

0 đánh giá - 0.0/5 điểm


cả hai cẳng chân thi nhau ngứa ran

lớp da non bắt đầu khởi nghĩa

anh đã từng đàn áp những sự thay thế ấy bằng những cú gãi rướm máu quá đã

biến sự tươi non thành những vết sẹo

nhưng bi giờ không như xưa được rồi

anh phải tập cảm nhận sự nổi loạn

nhìn ngắm và chịu đựng sự sung mãn của chúng như mùa xuân

giúp chúng cứng cáp không theo hình vết sẹo ngăn cấm những làn da mới khác

bởi bi giờ thì là da thịt mình

chẳng mấy chốc anh sẽ già nua

và da thịt được thay bằng lũ trẻ

(*) Bài thơ Ngứa của nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh , được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.