Mùa thu Moscow

1 đánh giá - 5.0/5 điểm


Tác giả : Đinh Nho Tuấn

Khi mùa Hè ra đi vội vã

Là lúc Thu, đến chầm chậm, khẽ khàng

Mát-xơ-cơ-va, trời lành lạnh

Chẳng gợn mây. Những đàn Sếu bay ngang.

 

Gió xạc xào trong rừng cây thanh vắng

Mặt hồ run trên muôn sắc nắng chiều

Đâu cành biếc! Đã vàng lên buồn tủi

Con đường mòn, chìm suối lá, cô liêu.

 

Mới hôm qua còn thanh thanh màu nắng

Mà hôm nay nghe rờn rợn gió về

Từng đàn chim rủ nhau đi tránh rét

Về nơi xa, ấm áp những miền quê.

 

Trong khói sương, run lên màu cỏ úa

Gió đi hoang, trêu ghẹo đống lá vàng

Trên hốc cây, nhanh chân đàn kiến nhỏ

Đem rạ rơm, xây dinh thự vào hang.

 

Thu vàng ơi, ngươi có là thi sỹ

Mà rắc lên, trong nắng những vần thơ

Thu vàng ơi, ngươi có là họa sỹ

Bức tranh ngươi, khiến bao kẻ ngẩn ngơ.

 

Ngươi là kẻ giàu sang phung phí

Dát vàng lên trên cả bước chân ta

Có ai nghĩ, ngươi lẳng lơ đến thế

Dệt thơ tình lên cả đám mây xa.

 

Trên thân ngươi, mùa Hè đang ngã gục

Ngày hôm qua, trút hơi thở cuối cùng

Trên cõi đời, ngươi trở nên quyền thế

Trói nắng vàng, bắt nhốt tít tầng không.

 

Ngày cháy rực, vàng lên như biển lửa

Đất xoay tròn theo trận gió cuồng quay 

Ai gói lại mùa Thu vàng thuở trước

Cho bây giờ, chếnh choáng những cơn say.

ĐNT 2016

(*) Bài thơ Mùa thu Moscow của nhà thơ Đinh Nho Tuấn, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.