Thân phận của thi sĩ

190 đánh giá - 5.0/5 điểm


Tác giả : Tô Thuỳ Yên

Tập thơ : Thơ tuyển (1995)

1.

Cô đơn bằng Thượng đế

Yếu đuối như linh hồn

Làm sao tôi trèo lên

Vực thẳm tờ bản thảo

Trắng im lìm giá băng

Ngó thấy tự đằng xa

Cuộc đời hàm tiếu thật

Tôi lỡ dại ôm ghì

Làm dập hoa, xước gai

Còn gì tuổi trẻ nữa?

Chắc tôi sẽ cắt đứt

Huyết mạch cánh tay buông

Tất cả máu có thêm

Dòng nào cho tiểu sử?

Có xóa giùm nó chăng?

Chẳng bao giờ danh vọng

Mọc đôi cánh lang thang

Triết lý dạy cắn răng

Tôi kiệt sức, kiệt sức

Cuộc đời, cuộc đời ơi

2.

Thần thánh rủi hụt chân

Rớt xuống trần oan hận

Thấy nhà thờ kính cẩn

Thành lưỡi gươm tuốt trần

Có đọc thuộc thánh thư

Linh hồn tôi vẫn vậy

Tôi vẫn không thể lạy

Dù đứng trước hư vô

Đầu tôi cứng và trơn

Thượng đế làm sao ngự?

Tôi đành trốn chủ nợ

Định mệnh đòi linh hồn

Năm tháng nhúng hoàng hôn

Đến rã rời thể xác

Tôi thấy đã mất mát

Tất cả trừ cô đơn

Cuộc sống nhiễm lầm than

Nằm liệt trên buồn bã

Thượng đế điềm nhiên lạ

Tôi đánh liều cười khan

(*) Bài thơ Thân phận của thi sĩ của nhà thơ Tô Thuỳ Yên , được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.