Chỉ cần có con đường

0 đánh giá - 5.0/5 điểm


1. Một con đường, anh ạ,

của hai ta

một nét phác thờ ơ gọi là số phận

ngang dọc ổ gà, chập chờn hoa lá

hun hút gió về đẩy chân bước sóng đôi

Cơn lốc tình yêu

từ tiền kiếp xa xôi

ngây ngô và nồng nhiệt

cho cơn thức suốt tháng năm dằng dặc tuyết

cho mùa đông sáng rực giữa lòng tay

cho giấc ngủ không về thấy rừng hồi hộp thở

ngực nghẹn ngào xin nhận một hơi say

2. Cuộc đi dài từ khi má còn mơ mắt còn non dại

đến mùa cỏ rối bòng những cơn gió phá ngang

tóc khe khẽ bạc đi ngực khẽ ghìm hơi sống

những phút này thèm bước chậm bên nhau

để con đường cứ dài ra xin cứ dài ra mãi

Cái đích ta mơ chỉ là trống trải-

Tin em đi: Chỉ cần có con đường!

(*) Bài thơ Chỉ cần có con đường của nhà thơ Thuỵ Anh, Hoa Xuyên Tuyết, Bố Tấn, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.


Cùng tác giả

...
...