Bức tranh xuân
95 đánh giá - 3.0/5 điểm
Tác giả : Bùi Quang Thanh
Một mảnh vườn bốn phía tre gai
Đôi chim chìa vôi tìm nhau lạc lối
Túp lều tranh chống hết rèm vẫn tối
Sáng xuân này tôi gặp một bức tranh
Hai người đàn bà vừa qua tuổi xuân xanh
Người cuốc đất người nhặt tìm cỏ dại
Chiếc xe đạp ngoài sân như dựng vội
(Tôi đoán chừng vì chân chống xuôi nghiêng)
Thấy tôi vào chị Chữ hét toáng lên
Tay phủi đất chạy đi tìm ấm nước
Người cầm cuốc nở nụ cười ngượng ngập
rồi gật đầu miệng lí nhí chào tôi
Căn nhà tuềnh toàng bụi mọt rơi rơi
Mấy tấm huân chương một thời đánh Mỹ
Đôi nạng gỗ bên chiếc giường cũ kỹ
mách tôi rằng chồng chị ấy thương binh
Chị nhìn tôi: "Cậu có biết ai không?"
tay chỉ ra phía người đang cuốc đất
Tôi lắc đầu. Chị cười bí mật:
"Anh hùng La Thị Tám đó thôi"
Chị Tám ư? Tôi chợt ngẩn người
Bao kỷ niệm một thời trỗi dậy
Bóng lồng lộng của người con gái
Che kín trời Đồng Lộc mãi trong tôi...
"Ngày trước chúng tôi ở cùng một nơi
Hai đứa thân nhau, chung hầm chung lán
Tám trở thành anh hùng. Chị bị bom nghễnh ngãng
Số phận cuộc đời tách hai đứa hai nơi
Chia tỉnh rồi chị Tám về đây
Đến tìm chị nhắc một trời kỷ niệm
Như những con đò nhớ tìm về bến
Bóng xế rồi bè bạn chợt mong nhau..."
"Trời mô xanh
Đôi mắt xanh..."
bài ca xưa giờ mỏi cánh nơi đâu
Người Anh hùng xưa - trước mắt tôi - người đàn bà bình dị
Ôi cuộc đời còn bao điều đẹp thế
Để sớm này tôi kết bức tranh xuân.
Thị xã Hà Tĩnh, tháng 2/1991 BQT
Đánh giá của bạn