Bến cũ

0 đánh giá - 0.0/5 điểm


Tác giả : Huỳnh Văn Nghệ

(Kính gởi Việt kiều ở hải ngoại)

Đây bến cũ chốn muôn thuyền đợi gió

Buồm phập phồng như phổi nhịp bên hông

Neo buông sâu như những sợi tơ lòng

Thuyền lớn, nhỏ toàn chứa đầy hy vọng.

Trời quang đãng mây đen vừa tan bóng

Thuyền sắp đi, bến đã động lòng thương

Ai phăng neo vội vã để đoạn trường!

Nhưng gió mới căng buồm thuyền chuyển động.

Thuyền lớn nhỏ toàn chứa đầy hy vọng

Trời xa khơi màu hứa hẹn xanh xanh

Thuyền ra đi, chim bể báo tin lành

Bến ngậm lệ đành để thuyền vượt sóng.

Rồi từ đấy bến xưa hằng mong ngóng.

Cây đa già lá rụng đã bao phen

Nhưng biệt mù khơi, nào thấy bóng thuyền,

Những thuyền xưa cùng nhau đi đuổi mộng

Về đây thôi, hỡi những thuyền hy vọng.

Chở về đây những mộng đẹp xa xôi!

Lưu luyến chi bến lạ chốn quên người

Để bến tưởng thuyền xưa đà lạc hướng.

(*) Bài thơ Bến cũ của nhà thơ Huỳnh Văn Nghệ , được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.