Tạ lỗi

0 đánh giá - 0.0/5 điểm


Đêm thơ Vịnh Hạ Long

Thuyền đung dưa trên sóng

Các bạn thơ đọc thơ

Tôi ngồi trong góc vắng.

Bỗng một người đến gặp

Cảm ơn tôi thật nhiều

Thơ tôi anh vẫn đọc

Và cứ thầm mến yêu.

Biết chồng tôi đã mất

Anh ngậm ngùi sẻ chia:

“Tôi cũng đang cô độc

Vợ chồng tôi chia lìa’’

Thuyền rung rinh nhè nhẹ

Sóng đậm đặc màu đen

Lơ mơ chùm điện sáng

Hạ long dần vào đêm.

Anh chuyển sang gọi “em’’

Nói thương tôi tha thiết

Mong tôi về cùng anh

Biển Hạ long rất đẹp

Tôi ngồi nghe im lặng

Thấy lòng mình thờ ơ

Ôi những lời thương mến

Sao tim tôi hững hờ?

Sao tôi không xúc động

Sao tôi không vấn vương

Tôi cứ bơ vơ mãi

Giữa cuộc đời mến thương?

Bởi lòng tôi đã chết

Bởi tình tôi đã tan

Và bỗng nhiên như nước

cứ bơ vơ chảy tràn…

Bài thơ này tôi viết

Tạ lỗi người thương tôi

Bởi người tôi thương mến

Đã thờ ơ mất rồi…

(*) Bài thơ Tạ lỗi của nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn , được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.