Mưa

0 đánh giá - 0.0/5 điểm


Sau cuộc vui, còn lại một mình

Chợt nhớ ai day dứt

Người em quen đã lâu mà chưa hề thân thiết

Chưa một lần xưng"anh"

Thế mà sau vầng trán thông minh

Sau cái nhìn tĩnh lặng

Em nghe tiếng lòng anh sâu thẳm

Luôn thì thầm gọi em

Nếu chưa vợ, chưa chồng hẳn mình đã nên duyên

Bao lời vui đã nói

Để bây giờ em không còn tiếc nuối

Anh không còn lặng câm

Biết làm sao, tóc đã hoa râm

Vợ cùng con yên ấm

Trái tim anh sau vẻ ngoài tĩnh lặng

Có khi nào bão giông?

Gió lúc này có thổi tới em không?

Mà ngoài trời mưa, mưa mung lung

Xoá nhoà tất cả

Em muốn đi cùng mưa tầm tã

Để xoá nhoà cô đơn...

(*) Bài thơ Mưa của nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn , được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.