Nguyễn Đức Mậu sinh ngày 14/1/1948 tại xã Nam Điền, huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định. Ông nhập ngũ năm 1966, chiến đấu trong Sư đoàn 312 ở chiến trường Lào. Sau chiến tranh, ông làm biên tập viên, rồi đi học trường viết văn Nguyễn Du, khoá I, sau đó làm trưởng ban tại ban thơ tạp chí Văn nghệ Quân đội, phó chủ tịch hội đồng Thơ - Hội Nhà văn Việt Nam. Trong sự nghiệp sáng tác của mình, ông thường sử dụng các bút danh Nguyễn Đức Mậu, Hương Hải Hưng, Hà Nam Ninh. Sau khi nghỉ hưu, ông sống cùng vợ con ở Hà Nội.
Ông đã nhận Giải thưởng nhà nước về Văn học Nghệ thuật năm 2001, Giải thưởng Hội nhà văn, Giải thưởng Bộ quốc phòng, Giải thưởng ASEAN.
Thơ:
- Thơ người ra trận (1971)
- Cây xanh đất lửa (1973)
- Áo trận (1976)
- Mưa trong rừng cháy (1976)
- Trường ca sư đoàn (1980)
- Hoa đỏ nguồn sông (1987)
- Từ hạ vào thu (1992)
- Bão và sau bão (1994)
- Cánh rừng nhiều đom đóm bay (1998)
- Bày chim lá màu vàng (2004)
- Thơ lục bát (2007)
- Mở bàn tay gặp núi (2008)
- Thơ trong lòng cuộc chiến (2010)
- Cháy trong mưa (2017)
Văn xuôi:
- Con đường rừng không quên (truyện ngắn, 1984)
- Ở phía rừng Lào (truyện vừa, 1984)
- Tướng và lính (tiểu thuyết, 1990)
- Chí Phèo mất tích (tiểu thuyết, 1993)
- Con suối nhiều tơ nhện giăng (tập truyện ngắn, 2001)
- Niềm say mê ban đầu (tiểu luận, phê bình, 2010)