Mùa hạ

0 đánh giá - 0.0/5 điểm


Tác giả : Bình Nguyên Trang

Xanh mãi lên một đường chân trời

Nỗi buồn màu rơm rạ

Phượng yêu mùa bầm đỏ

Vút lên cao một tiếng mõ chùa

Mùa hạ mang ta về những hoài niệm vu vơ

Yêu đến tàn cánh hoa

Rừng rực nắng

Cơ thể xanh vào trời

Cơ thể tan vào đất

Anh và em lan tiếng gọi vào nhau

Cố nhân ơi đã gãy một cây cầu

Đã lạc đường vì sao dêm cầu tự

Đã cổ xưa một lời yêu vừa tới

Đã ngọt ngào một nỗi đắng cay

Đã vơi đi con nước đầy

Đã khác dòng sông

Đã bao người đến tắm

Đã lở bồi con tim

Đã chậm nhanh nhịp đập

Đã xanh xao trong ngờm ngợp nắng hè

Đã tủi lòng em một phút tái tê…

Cây cứ lá và mùa cứ tới

Mùa cứ đi mùa cứ thói quen

Gió cứ thổi về nhớ nhớ quên quên

Cứ hư ảo trời xanh

Cứ cồn cào nắng đỏ

Cứ tháng năm và chuyến đò cũng lỡ

Mà chúng mình cứ sóng

Cứ lần tìm bóng nhau...

(*) Bài thơ Mùa hạ của nhà thơ Bình Nguyên Trang , được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.