Bài thơ "Nói với con" (1977) - Y Phương
Nhà thơ Y Phương sinh năm 1948, tên khai sinh là Nguyễn Vĩnh Sước, ông là người dân tộc Tày, quê ở Cao Bằng. Thơ của Y Phương đã thể hiện tâm hồn mạnh mẽ, trong sáng, cùng với tâm hồn và khí chất của con người miền núi.
Bài thơ “Nói với con” được sáng tác năm 1977, khi đứa con đầu lòng của ông ra đời. Bởi vậy bài thơ chứa đựng niềm hạnh phúc dạt dào của một người lần đầu được làm cha. Không chỉ vậy, bài thơ còn cho thấy ý thức của người cha muốn vun đắp, muốn cho con hiểu rõ cội nguồn của bản thân và luôn tự hào về nơi mình sinh ra.
- Nói với con -
Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói
Hai bước tới tiếng cười
Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
Người đồng mình thương lắm con ơi
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục
Con ơi tuy thô sơ da thịt
Lên đường
Không bao giờ nhỏ bé được
Nghe con.
Bằng ngôn ngữ mộc mạc, lối tư duy giản dị thổi hồn vào lời thơ, khiến cho bài thơ vừa dào dạt cảm xúc, vừa da diết ngọt ngào và để lại ý nghĩa vô cùng sâu sắc đối với người con. Những lời nói đó như một hành trang vững chắc để con bước vào đời, đón chào tương lai rộng mở. Không chỉ vậy, lời thơ còn mang ý nghĩa thầm kín không chỉ lời cha nói với con mà còn là lời trao gửi đến biết bao thế hệ mai sau.
Đánh giá của bạn