Nguồn thơ mới

138 đánh giá - 4.0/5 điểm


Tác giả : Xuân Diệu

Có một suối thơ chảy từ gần gũi,

Ra xa xôi, và lại đến gần quanh.

Một suối thơ lá ngọt với hoa lành

Nói trong xóm, và dỡn cười dưới phố,

Nguồn chẳng có tiên ca, không hạc múa,

Bách tùng không, sương khói cũng đều tan.

Những núi, đồi toàn ở xứ nhân gian,

Những cây cối là thân người có máu,

Mưa thế kỷ tuôn vào lòng nước dạo,

Nếm đậm đà là bởi muối bồ hôi,

Nghe thơm tho cũng bởi có hơi người,

Hương sức lực lan tràn trên bắp thịt.

Sương nước mắt khóc mà nghe ríu rít,

Vì buồn nay, nhưng sung sướng ngày mai.

Suối thơ đây mang mẻ tấc lòng người

Nên bốn biển dạt dào trong đáy ngọc.

Hai bên bờ giòng suối thơ không lọc,

Tha hồ chen! Cuộc đời đến soi chung.

Anh trồng rau dắt anh thợ đi cùng.

Tiếng con nít kết chuỗi cười róc rách,

Cô gái lớn ngực căng tròn khúc khích,

Bà cụ già tĩnh mịch đến, tay vin;

Màu đói no lẩn với sắc trời in.

Giòng thơ chảy, sôi sôi như lảo đảo,

Như ấp ủ mối căm hờn gió bão,

Như chờ tin khởi nghĩa của bình minh!

Như say sưa theo rầm rộ biểu tình,

Như bát ngát với loài người biển động.

Máu chảy vào tim, triều lên giữa giọng,

Suối đây không uốn éo, chẳng làm duyên.

Suối thật thà như sự sống, suối say điên

Và tỉnh táo nguồn thơ nhân loại. Suối...

(*) Bài thơ Nguồn thơ mới của nhà thơ Xuân Diệu , được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.