Ngựa 2

69 đánh giá - 3.0/5 điểm


Tác giả : Hoàng Cầm

Có một thời

Tin lửa đến giục thôn vàng ngái ngủ

Giặc tràn sang cỏ rạp ải quan rồi

Đàn lính ngựa vua nuôi

Bỗng lừ đôi mắt mỏi

Phi dài vệt khói

Cánh dăng dăng quan lộ

Áo nẹp vàng lên chín ngọn Hùng Sơn

Đường nắng bay từng đám hoả hoàng

San sát rừng gươm

Gia Bình Bạch Hạc

Tràn lên thốc ngược cờ đốc đồng Kinh Bắc

Trước mặt cào cào rộn cánh

Tốc xiêm y trăm sắc cung tần

Trên lưng nắng hạn xém yên cương

Dưới bụng dầm dề cỏ rướn mình

Uống nước mưa thổ hoàng bách chiến

Giặc cuồng vắt chân tháo chạy

Đầu lâu lăn lóc vó

Vụn xương hàm cắm mốc biên thùy

Tít tắp

Từ Tiên Yên Hà Cối

Đến Hà Giang dựng Cổng Giời xanh

Cũng từ thuở ấy

Cô gái quê thả tấm khăn điều

Bay nối đường tre liền ngọn thác

Bạc phau đổ xuống tự vòm mây

Mắt ướt môi se không nức nở

Răng đen rưng rức

Nghiến oán thù tím ngắt

Nắng Phong Châu

Cũng từ thuở ấy

Lính - ngựa vua nuôi gọi lính - người

(*) Bài thơ Ngựa 2 của nhà thơ Hoàng Cầm , được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.