Lưng trăng

87 đánh giá - 5.0/5 điểm


Tác giả : Xuân Diệu

Tập thơ : Riêng chung (1960)

Cô Hằng ơi, bao năm

Thấy mặt không thấy lưng!

Cô quay mình một phía,

E thẹn đến vô cùng.

Mặt đẹp cô ngọc ngà,

Ngắm trông là yêu mến.

Triệu dặm biết sao mà

Thấy nhau cho trọn vẹn!

Nhưng, trí người vươn mãi,

Vượt gió, đuổi sao băng;

Hôm qua vừa phóng mắt,

Quành tay sau mặt trăng.

Lưng trăng khuất muôn đời

Ảnh gửi về trái đất;

Núi, biển được con người

Đặt tên lần thứ nhất.

Gần lắm, cô Hằng ơi!

Chắc cô hết thẹn rồi.

Chắp tròn đôi phía nguyệt,

Thêm thân trăng với người.

(*) Bài thơ Lưng trăng của nhà thơ Xuân Diệu , được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.