Con làm toán

79 đánh giá - 5.0/5 điểm


Tác giả : Xuân Diệu

Con ngồi làm phép tính,

Bố đang viết bài văn.

Hôm nay Vũ nghịch ngợm,

Nét mặt vờ nhăn nhăn.

- “Chao! Khó ôi là khó!

Khó quá đấy, bố ơi,

Tám chia ba được mấy?

...Còn hai, Vũ biết rồi!

Tôi hạ con sáu xuống

Hăm sáu mấy lần ba?

Bố mua cho Vũ ổi,

Vũ còn thèm cả na.”

Vũ trợn mắt một mình,

Doạ một người tưởng tượng;

Rướn cổ như cãi nhau

Với cái con tính cộng.

Cái môi trên bị hở

Mấy răng cửa quá to,

Nó cứ chúm miệng lại,

Nhìn có duyên không ngờ.

Giống nội mặt chữ điền,

Hở môi giống bên ngoại.

Ai khéo đẻ chú người,

Bố muốn hôn một cái.

Vũ đang làm dở toán

Bỗng chốc đã quay sang

Nặn cái mũi bằng bột

Vểnh cao hơn mũi thường.

Bố gọi, Vũ giật mình

Đếm trên tay, lại tính.

Gật gật đắc ý cười,

Mắt như con sáo tỉnh.

- Năm tháng sau vẫn nhớ,

Buổi sáng Vũ làm trò

Một trăm điệu nhăn nhó

Trên khuôn mặt hiền thơ.

(*) Bài thơ Con làm toán của nhà thơ Xuân Diệu , được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.