Ảo giác

30 đánh giá - 3.0/5 điểm


Tác giả : Vũ Thanh Hoa

vẳng vẳng một câu hát

phôi sinh nỗi buồn chưa kịp đặt tên

những câu nói bập bênh

những mặt người ám khói

ồn ào và hỗn loạn

rác rưởi và bụi bặm

hun hút vệt bay gẫy cánh đại bàng

máu nhỏ vào mây

lổ loang hồi tưởng

thôi thì

băng bó vết thương bằng ảo giác vụng về

rằng lông ngỗng không bội phản Mỵ Châu

rằng vọng phu không bao giờ hóa đá

lang thang giữa tha ma Chí vẫn tìm được Nở

hồi sức nhúm xương tàn

bóng va vào nhau

leng keng

leng keng

leng keng

âm thanh như người người cụng ly trong lễ hội

như tiếng kim khí chạm nhau

như tiếng chuông nguyện hồn yên nghỉ

những xác ướp chết trẻ tỉnh giấc

thức những mộng mị

tháo khẩu trang, kính râm, mũ bảo hiểm kín mít mặt người

lộ vết đồi mồi, nhăn nhúm

hồi tỉnh cảm giác sợ hãi, xấu hổ, ăn năn

vẽ một đường chỉ mơ phía chân trời

phía nắng và sương

nơi những khóm hoa còn có ai tưới bón

những ngôn từ lủi thủi bước

nỗi buồn chưa đặt tên hoàn toàn có thật

ảo giác về một cái tên hoàn toàn có thật

có thật

(*) Bài thơ Ảo giác của nhà thơ Vũ Thanh Hoa , được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.